
Với lòng yêu mến đoàn chiên của Chúa, hôm nay chúng tôi lên đường đến với bản Pá Khoang, vì nơi đó có các gia đình Công giáo. Như chúng tôi đã được biết, vì chính quyền ở nơi đây còn e ngại hai từ “Tôn Giáo” cho nên chưa mở lòng, và đường xá hiểm trở cho nên Cha phụ trách vùng này mới chỉ đến đây được một lần. Ấy vậy mà không biết từ bao giờ những hạt giống đức tin được Thiên Chúa gieo vãi và được chăm sóc, đến nay đã có 160 cả cây và mầm đang sống hiên ngang giữa núi rừng Pá Khoang.
Tôi chợt nhớ lại vào thời xưa, khi đạo còn bị cấm cách khó khăn thì đời sống đức tin càng phát triển mạnh. Như cây hoa giấy không được tưới nước trong một thời gian thì lại càng cho những chùm hoa đẹp diệu kỳ.
Trở lại đường cũ thì quá xa, chúng tôi quyết định đi con đường núi phía trước. Nhìn những nẻo đường nhỏ xíu ngoằn ngoèo như con Giun nằm vắt vẻo bên sườn núi làm cho tôi một chút lo lắng, nhưng rồi nhờ tin tưởng có Chúa luôn đồng hành nên tôi tiến bước khám phá con đường này.









