
Có lẽ những bức hình, video, câu chuyện về các em nhỏ vùng cao không lạ lẫm gì đối với nhiều người. Những đứa trẻ với khuôn mặt nhọ nhem, đi chân đất, trần truồng, hoặc chỉ mặc 1 chiếc quần hoặc 1 chiếc áo. Bên cạnh đó còn có biết bao hoàn cảnh khác thật là đáng thương vô cùng.
Tôi thấy có nhiều người đến cấy giúp, cấy hết ruộng này đến ruộng khác. Nhìn những trang phục của họ có nhiều màu sắc, tô điểm cho cảnh sắc đất trời thêm đẹp tươi. Quan sát xung quanh, bỗng có một hình ảnh làm cho tôi ấn tượng vô cùng, đó là hình ảnh người mẹ trẻ địu con lên nương để cấy lúa. Hình ảnh đó làm cho tôi chợt nhớ đến bài thơ “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” của tác giả Nguyễn Khoa Điềm. Tác giả miêu tả hình ảnh người mẹ dù đi làm gì cũng địu Cu Tai trên lưng, điều đó nói lên tình mẫu tử thật sâu đậm.










